Truyện ngắn dưa leo – Truyện ngắn Việt Nam 

10/05/2025

Truyện ngắn dưa leo – Truyện ngắn Việt Nam 

Truyện ngắn Dưa Leo – câu chuyện hài hước, đáng yêu về tình cảm tuổi trẻ, những khoảnh khắc ngây ngô và món quà bất ngờ đầy ý nghĩa trong tiệc sinh nhật.

Truyện ngắn Dưa Leo mang đến tiếng cười nhẹ nhàng qua câu chuyện về một chàng trai lỡ miệng gọi cô em gái bạn là “Dưa Leo” vì bộ đồ độc đáo. Từ đó, biệt danh đáng yêu này gắn bó với cô bé, dẫn đến những tình huống dở khóc dở cười và món quà sinh nhật bất ngờ đầy dưa leo. Tác phẩm là một lát cắt tuổi trẻ trong trẻo, ngập tràn cảm xúc và sự hồn nhiên.

Toàn bộ truyện ngắn dưa leo:

Ðang thao thao bất tuyệt với cô bạn cùng lớp, tôi bỗng… nghẹn ngang khi Nhỏ bưng nước ra mời. Chúa ơi, đ… ẹ… ẹ… p!

    Cô bạn cùng lớp giới thiệu:

    – Em gái mình. Tên là…

    – Dưa leo!

    Cái gì đã khiến tôi buộc miệng thế nhỉ? Tôi định thần nhìn kỹ: hóa ra Nhỏ đang mặc một bộ đồ màu vàng nhạt có những đường sọc xanh lờ mờ. Y chang… một quả dưa leo! Cô bạn reo lên thích thú, vỗ tay lốp bốp. Nhỏ luống cuống đặt vội khay nước lên bàn rồi chạy biến vào trong.

    Cả nhà ngồi vào bàn ăn. Ồ, dưa leo – không chỉ là hai đĩa thái mỏng chấm nước tương, má tôi còn để mấy quả “xơ-cua” ở đầu bàn. Tôi với tay nhón lấy một quả, vuốt nhẹ lên làn da mát lạnh, láng bóng. “Một tuần rồi…”.

    Tôi nhỏm dậy. Má ngạc nhiên:

    – Ðang ăn cơm. Bỏ đi đâu vậy?

    – Con có chút việc.

    Ðạp xe đến nhà cô bạn cùng lớp. Vẽ ra đủ thứ chuyện gì đó liên quan đến sách vở, học tập, trường lớp mà lòng cứ thấp thỏm, cặp mắt vẫn “kín đáo” láo liên…

    Cô bạn của tôi quả là nhạy cảm với nụ cười hết sức ý nhị:

    -Xin lỗi, mình vô ý quá! Dưa Leo ơi, cho chị Hai ly nước đi em.

    Nhỏ xuất hiện. Tôi lại bàng hoàng. Cho đến lúc Nhỏ quay trở vào tôi vẫn còn đờ đẫn quên cả câu chào hỏi thông thường.

    Tiếng cô bạn loáng thoáng:

    – Bây giờ nó “chết tên” rồi. Cả nhà ai cũng gọi nó là “Dưa Leo”.

    – Chịu không?

    – Mặc nhiên chấp nhận!

    Cô bạn hạ thấp giọng:

    – Bốn gời chiều thứ bảy ghé đây chơi. Sinh nhật Dưa Leo đấy! Mình mời… Ôi, đúng là cái số có “quới nhân” giúp đở.

    Sáng thứ bảy, tôi tự nguyện lọt vào một trận đồ bát quái ở… ngoài chợ. Một món quà sinh nhật cho Nhỏ mà cứ rối tinh: sổ tay, cây bút máy, cuốn album hay hoa? Các món hàng làm tôi hoa cả mắt, thế mà vẫn nhận ra Nhỏ đang xách giỏ hoa thấp thoáng phía trước. Tôi bật gọi:

    – Dưa Leo!

    – Ở đây là hàng hoa. Chú muốn mua dưa leo thì quẹo phải tới hàng rau quả kia kìa!

    Mấy cô gái bán hoa bấm nhau cười rúc rích.

    Tôi lạc lõng giữa đám bạn bè của Nhỏ trong bữa tiệc sinh nhật. May mà còn có cô bạn cùng lớp để vừa cắn hạt dưa vừa rù rì trò chuyện. Ðịnh kiếu từ về sớm thì cô bạn níu tôi lại thì thầm: “Dưa Leo bảo phải giữ ‘ông’ lại và ‘ông’ phải là người khách ra về sau cùng”. “Sao lạ vậy?!” Tiệc tàn, Dưa Leo tiễn bạn bè ra về với phần quà “Lưu niệm” cho từng người đựng trong hộp giấy có giải băng đàng hoàng. Cha! “điệu” chưa từng thấy!

    Tôi về sau cùng thật. Dưa Leo “phát” cho tôi một hộp giấy nặng trịch: “Lô độc đắc, dành riêng cho anh”.

    Về đến nhà, tôi ba chân bốn cẳng chui tọt vào phòng riêng. Cẩn thận lấy dao rọc tờ giấy mở hộp quà: cha mẹ ơi! Chẳng có một món thứ hai nào nữa cả – chỉ toàn là dưa leo và… dưa leo! – Cả ký là ít. Tôi vùng chạy xuống bếp lấy… muối tiêu. Tôi vuốt ve, chiêm ngưỡng từng quả dưa có những sọc vàng xanh hấp dẫn trước khi… nhai trệu trạo. Mấy miếng đầu có vị đăng đắng, nhưng càng về sau càng… ngọt ngào. Phải vậy không, Dưa Leo?

1. Tóm Tắt Nội Dung Truyện Ngắn Dưa Leo

1.1. Bối cảnh và tình huống mở đầu

Câu chuyện bắt đầu khi nhân vật “tôi” – một chàng trai trẻ – đang trò chuyện sôi nổi với cô bạn cùng lớp tại nhà cô. Bất ngờ, em gái của cô bạn xuất hiện, mặc một bộ đồ vàng nhạt với sọc xanh, khiến “tôi” liên tưởng ngay đến một quả dưa leo. Trong khoảnh khắc ngây ngô, “tôi” buột miệng gọi cô bé là “Dưa Leo”. Biệt danh này khiến cô bạn cùng lớp thích thú, còn cô bé – nhân vật chính của biệt danh – lúng túng bỏ chạy vào trong.

1.2. Diễn biến và cao trào

Biệt danh “Dưa Leo” nhanh chóng được cả gia đình cô bé chấp nhận, trở thành một cái tên đáng yêu gắn liền với cô. “Tôi” bắt đầu chú ý đến cô bé hơn, dù chỉ qua những lần ghé thăm nhà bạn với lý do học tập. Khi được mời đến sinh nhật “Dưa Leo”, “tôi” rơi vào tình huống lúng túng khi chọn quà và vô tình gặp cô bé ở chợ, nơi biệt danh “Dưa Leo” lại gây ra một trận cười từ những người xung quanh.

Tại bữa tiệc sinh nhật, “tôi” cảm thấy lạc lõng giữa đám bạn của “Dưa Leo” nhưng được yêu cầu ở lại đến cuối cùng. Cao trào của truyện là khi “Dưa Leo” tặng “tôi” một hộp quà “độc đắc” – toàn bộ là dưa leo. Món quà vừa hài hước vừa bất ngờ khiến “tôi” ngỡ ngàng nhưng dần cảm nhận được vị “ngọt ngào” từ những quả dưa leo, ẩn chứa sự chân thành và tinh nghịch của cô bé.

1.3. Kết thúc

Truyện kết thúc với hình ảnh “tôi” thưởng thức những quả dưa leo trong hộp quà, từ vị đắng ban đầu đến sự ngọt ngào dần xuất hiện. Câu hỏi “Phải vậy không, Dưa Leo?” để lại dư âm về một tình cảm tuổi trẻ trong sáng, hồn nhiên, đồng thời gợi mở về mối quan hệ có thể nảy nở trong tương lai.

2. Bài Học Rút Ra Từ Truyện Ngắn Dưa Leo

Sự hồn nhiên tạo nên kết nối: Biệt danh “Dưa Leo” bắt nguồn từ một khoảnh khắc ngây ngô nhưng lại trở thành cầu nối giữa các nhân vật. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng sự chân thành và hồn nhiên có thể xây dựng những mối quan hệ đẹp đẽ.

Giá trị của những điều giản dị: Món quà dưa leo tuy đơn giản nhưng chứa đựng sự tinh nghịch và tình cảm chân thành của “Dưa Leo”. Bài học ở đây là những thứ giản dị, nếu xuất phát từ trái tim, có thể mang lại niềm vui và ý nghĩa lớn lao.

Tôn trọng và chấp nhận bản thân: “Dưa Leo” chấp nhận biệt danh hài hước mà không phật lòng, thậm chí biến nó thành một phần của mình. Điều này cho thấy sự tự tin và tinh thần lạc quan trong việc đón nhận những điều khác biệt.

Sự tinh tế trong giao tiếp: Việc “Dưa Leo” yêu cầu “tôi” ở lại đến cuối tiệc và tặng món quà đặc biệt cho thấy sự tinh tế và ý nhị trong cách thể hiện tình cảm. Đây là bài học về cách xây dựng mối quan hệ qua những hành động nhỏ nhưng ý nghĩa.

3. Ý Nghĩa Của Truyện Ngắn Dưa Leo

3.1. Giá trị hiện thực

Khắc họa tuổi trẻ trong sáng: Truyện ngắn tái hiện một lát cắt của tuổi trẻ với những cảm xúc hồn nhiên, những khoảnh khắc ngượng ngùng và rung động đầu đời. Hình ảnh “Dưa Leo” và món quà độc đáo là biểu tượng cho sự tươi mới, vô tư của lứa tuổi học trò.

Phản ánh đời sống giản dị: Bối cảnh câu chuyện – từ ngôi nhà đơn sơ, bữa cơm với dĩa dưa leo chấm nước tương, đến khu chợ nhộn nhịp – mang đậm hơi thở đời sống thường nhật của người Việt, gần gũi và chân thực.

3.2. Giá trị nhân văn

Tình bạn và tình cảm gia đình: Mối quan hệ giữa “tôi” và cô bạn cùng lớp, cùng sự gắn kết của gia đình “Dưa Leo” khi chấp nhận biệt danh hài hước, thể hiện tình cảm ấm áp và sự sẻ chia trong cuộc sống.

Sự chân thành và tinh nghịch: Món quà dưa leo không chỉ là một trò đùa mà còn là cách “Dưa Leo” thể hiện sự quan tâm đặc biệt đến “tôi”. Điều này nhấn mạnh giá trị của sự chân thành và những cử chỉ nhỏ nhưng đầy ý nghĩa trong giao tiếp.

Niềm vui từ những điều giản đơn: Truyện ngắn ca ngợi niềm vui từ những thứ bình dị, như một biệt danh ngộ nghĩnh hay một hộp quà đầy dưa leo. Những điều này nhắc nhở người đọc trân trọng hạnh phúc trong những khoảnh khắc đời thường.

3.3. Giá trị nghệ thuật

Lối kể chuyện dí dỏm, tự nhiên: Tác giả sử dụng ngôn ngữ gần gũi, hài hước, kết hợp với giọng kể của nhân vật “tôi” để tạo cảm giác thân mật, cuốn hút người đọc vào câu chuyện.

Tình huống truyện độc đáo: Tình huống “Dưa Leo” được gọi tên từ bộ đồ và món quà sinh nhật toàn dưa leo là những nút thắt thú vị, tạo tiếng cười và bất ngờ, đồng thời làm nổi bật tính cách nhân vật.

Hình ảnh biểu tượng sinh động: Hình ảnh dưa leo xuyên suốt câu chuyện không chỉ là một chi tiết hài hước mà còn mang ý nghĩa biểu tượng cho sự tươi mới, giản dị và ngọt ngào của tuổi trẻ.

4. Kết Luận

Truyện ngắn Dưa Leo là một câu chuyện ngắn nhưng đầy sức sống, mang đến tiếng cười sảng khoái và những cảm xúc trong trẻo về tuổi trẻ. Qua biệt danh ngộ nghĩnh và món quà sinh nhật độc đáo, tác phẩm truyền tải thông điệp về giá trị của sự chân thành, niềm vui từ những điều giản dị và vẻ đẹp của những rung động đầu đời. Với lối kể chuyện dí dỏm và thông điệp nhân văn, Dưa Leo là một tác phẩm đáng yêu, để lại dấu ấn trong lòng người đọc về những khoảnh khắc hồn nhiên và ý nghĩa của tuổi học trò.

Xem thêm

Truyện ngắn lão hạc

Truyện ngắn làng của Kim Lân

Bài Viết Liên Quan