Trong chương trình Ngữ văn, việc viết đoạn văn ghi lại cảm nghĩ về một bài thơ tự do mà em yêu thích là cơ hội để học sinh bày tỏ tình cảm chân thật và góc nhìn cá nhân trước tác phẩm văn học. Thơ tự do không gò bó niêm luật, giàu hình ảnh và cảm xúc, vì thế dễ chạm đến trái tim người đọc. Khi viết đoạn văn, người học vừa rèn kỹ năng diễn đạt, vừa nuôi dưỡng tình yêu văn chương, đồng thời khẳng định sự đồng cảm của bản thân với những thông điệp mà nhà thơ gửi gắm.
Viết đoạn văn ghi lại cảm nghĩ về một bài thơ tự do mà em yêu thích – Mẫu 1
Đọc bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh, em cảm nhận được một thế giới tình yêu vừa dịu dàng, vừa mãnh liệt, rất chân thực và cũng rất nữ tính. Nhà thơ đã mượn hình tượng sóng trên biển để diễn tả nhịp đập trái tim người phụ nữ khi yêu: lúc dữ dội, khi dịu êm; có khi khát khao, có khi lo âu. Những con sóng vỗ mãi không ngừng, giống như tình yêu bất tận trong tâm hồn.
Đọc từng câu thơ, em nhận thấy niềm khao khát yêu thương, sự trăn trở về sự bền lâu của tình yêu, đồng thời cũng là lời khẳng định niềm tin mãnh liệt vào sự bất tử của tình cảm chân thành. Qua đó, em học được rằng yêu là biết hi sinh, là sống hết mình và giữ trọn lòng chung thủy. Bài thơ khiến em thêm trân trọng những rung động trong sáng, giúp em hiểu rằng tình yêu chính là động lực khiến cuộc đời thêm ý nghĩa.
Viết đoạn văn ghi lại cảm nghĩ về một bài thơ tự do mà em yêu thích – Mẫu 2
Khi đọc Ánh trăng của Nguyễn Duy, em cảm thấy lòng mình chùng xuống, vừa xót xa, vừa thấm thía. Vầng trăng hiền hòa, gắn bó với tuổi thơ đồng quê, với những năm tháng chiến tranh gian khổ, nay hiện lên bất ngờ trong cuộc sống hiện đại, như một lời nhắc nhở âm thầm. Con người có thể vô tình quên đi quá khứ, nhưng thiên nhiên, kỷ niệm và những giá trị đã nuôi dưỡng ta thì vẫn lặng lẽ ở đó, thủy chung và vẹn tròn.
Em bỗng thấy mình cần sống biết ơn hơn, cần trân trọng những ký ức và con người từng đồng hành. Ánh trăng trong thơ không chỉ đẹp về hình ảnh mà còn chan chứa triết lý nhân sinh: đừng quay lưng với quá khứ, hãy giữ sự tri ân và tình nghĩa trong tim. Tác phẩm khiến em xúc động và thêm trân quý những điều bình dị, bền lâu quanh mình.
Viết đoạn văn ghi lại cảm nghĩ về một bài thơ tự do mà em yêu thích – Mẫu 3
Bài thơ Việt Bắc của Tố Hữu để lại trong em những cảm xúc sâu lắng về tình nghĩa thủy chung giữa cách mạng với nhân dân. Lời thơ mang âm hưởng ngọt ngào như một khúc hát ân tình, khi chia tay người ở – kẻ đi. Những hình ảnh núi rừng, bếp lửa, khung cảnh chiến khu gợi lại cả một thời gắn bó gian lao mà đậm đà nghĩa tình.
Em xúc động trước sự thủy chung của nhân dân Việt Bắc, sẵn sàng che chở, nuôi dưỡng cán bộ kháng chiến. Đồng thời, tình cảm của người cán bộ dành cho đồng bào cũng tha thiết, trọn vẹn. Đọc thơ, em càng tự hào về truyền thống đoàn kết, yêu nước và gắn bó máu thịt giữa nhân dân với cách mạng. Tác phẩm nhắc nhở em phải sống có trước có sau, luôn giữ trọn nghĩa tình trong mọi mối quan hệ, cũng như biết trân trọng công lao của quá khứ để hôm nay được sống trong hòa bình.
Viết đoạn văn ghi lại cảm nghĩ về một bài thơ tự do mà em yêu thích – Mẫu 4
Đọc bài thơ Nhớ rừng của Thế Lữ, em như được bước vào tâm trạng đau đớn, uất hận và khát vọng tự do mãnh liệt của con hổ bị giam cầm. Hình ảnh con hổ trong vườn bách thú không chỉ là nỗi ngậm ngùi của một dã thú bị mất rừng, mà còn là biểu tượng cho nỗi đau của cả một dân tộc mất nước.
Những vần thơ tràn đầy cảm xúc, lúc thì gầm gào dữ dội, lúc lại nghẹn ngào thương nhớ, khiến em thấm thía hơn giá trị của tự do. Em xúc động trước khát vọng cháy bỏng muốn trở về thời oanh liệt xưa, nơi núi rừng hùng vĩ, nơi con hổ tung hoành làm chúa tể. Qua đó, em thấy rõ tâm trạng đau khổ và niềm khát vọng lớn lao của nhân dân ta trong những năm tháng nô lệ.
Nhớ rừng không chỉ là tiếng kêu thương, mà còn là lời thức tỉnh mạnh mẽ về ý chí đấu tranh giành lại độc lập. Bài thơ khiến em thêm tự hào về tinh thần quật cường của cha ông, đồng thời nhắc nhở bản thân phải biết trân trọng, giữ gìn tự do và độc lập hôm nay.
Viết đoạn văn ghi lại cảm nghĩ về một bài thơ tự do mà em yêu thích – Mẫu 5
Khi đọc Đất nước của Nguyễn Khoa Điềm, em thấy mình như được dẫn dắt vào một không gian đầy chiều sâu, nơi từng hình ảnh đời thường đều hóa thành hồn cốt đất nước. Tác giả không định nghĩa đất nước bằng khái niệm trừu tượng, mà bằng những gì gần gũi nhất: miếng trầu bà ăn, cái kèo cái cột trong nhà, phong tục tập quán của nhân dân.
Cách viết ấy khiến em hiểu rằng đất nước không xa vời, mà hiện hữu trong từng khoảnh khắc đời sống. Đặc biệt, em xúc động trước quan niệm đất nước thuộc về nhân dân – những con người vô danh đã làm nên lịch sử, gìn giữ non sông.
Bài thơ khơi dậy trong em niềm tự hào, tình yêu tha thiết và ý thức trách nhiệm với Tổ quốc. Đọc Đất nước, em thấy tình cảm với quê hương trở nên sâu đậm hơn, nhắc nhở em phải sống xứng đáng với những gì cha ông để lại.
Viết đoạn văn ghi lại cảm nghĩ về một bài thơ tự do mà em yêu thích – Mẫu 6
Tre Việt Nam của Nguyễn Duy để lại trong em nhiều ấn tượng về một hình tượng giản dị mà giàu sức gợi. Tre hiện lên không chỉ là loài cây gần gũi với làng quê, với đời sống sản xuất, mà còn là biểu tượng của phẩm chất con người Việt Nam.
Tre nhỏ bé nhưng kiên cường, trải qua nắng mưa vẫn vươn thẳng; tre mộc mạc nhưng gắn bó, đoàn kết thành lũy bảo vệ làng quê; tre chịu thương chịu khó, bền bỉ với thời gian. Đọc bài thơ, em nhận ra tre chính là hình ảnh ẩn dụ cho dân tộc Việt Nam: hiền lành nhưng bất khuất, giản dị mà giàu sức sống.
Những vần thơ mộc mạc mà tha thiết khiến em thêm yêu quý tre, thêm trân trọng những giá trị truyền thống của dân tộc. Bài thơ nhắc em rằng trong cuộc sống, dù khó khăn đến đâu, con người cũng cần giữ lấy sự bền gan và tinh thần kiên cường như tre.
Xem thêm: 10+ Cách viết đoạn văn thể hiện tình cảm cảm xúc về một câu chuyện em đã đọc đã nghe
Xem thêm: 10+ Mẫu viết văn bản thuyết minh về một sự vật hiện tượng trong tự nhiên
Viết đoạn văn ghi lại cảm nghĩ về một bài thơ tự do mà em yêu thích – Mẫu 7
Bài thơ Tiếng hát con tàu của Chế Lan Viên đem đến cho em nhiều suy ngẫm sâu sắc về tình yêu quê hương, đất nước và nguồn cội. Hình ảnh con tàu trong thơ không chỉ là phương tiện đi xa, mà còn là biểu tượng của khát vọng trở về với nhân dân – cội nguồn sức mạnh sáng tạo.
Những vần thơ mở ra cánh cửa về quá khứ, gợi lại tình nghĩa thủy chung của đồng bào miền núi đã che chở cách mạng. Đọc bài thơ, em cảm nhận được lời giục giã đầy tha thiết: chỉ khi gắn bó với nhân dân, người nghệ sĩ mới tìm thấy cảm hứng chân thật.
Bài thơ khiến em nhận ra giá trị sâu xa của tình yêu quê hương – đó không chỉ là tình cảm, mà còn là trách nhiệm gắn bó và cống hiến. Tiếng hát con tàu giúp em hiểu rằng, để trưởng thành, mỗi người phải biết trở về với cội nguồn, lấy nhân dân làm điểm tựa.